Nguồn gốc chất diệp lục

Việc bắt đầu thực sự sử dụng chất diệp lục trong các mục đích điều trị chưa được biết rõ. Năm 1911, các nghiên cứu

thực sự về cấu trúc hoá học của chất diệp lục được thực hiện khi các nhà khoa học phát hiện ra chất diệp lục có đặc điểm

rất giống với haemoglobin (tế bào hồng cầu) ở người.


Cả Diệp lục và haemoglobin đều bao gồm những thành phần nguyên tử giống nhau và điểm khác duy nhất

chỉ là 2 thành phần cấu tạo: trong máu người là các nguyên tử kim loại hay thành phần của haemoglobin có

chứa Sắt, trong khi đó trong chất diệp lục thì nguyên tử tạo thành là Magie (Chất diệp lục thường được coi là

máu của thực vật)


Thuật ngữ "diệp lục" bắt nguồn từ tiếng Hilạp có nghĩa là "lá xanh". Chất diệp lục có chứa các lục lạp là các

bào quan nhỏ hình đĩa có trong nhiều tế bào thực vật. Chất diệp lục tạo nên màu xanh của cây. Lá cây và đôi khi

cả cành có màu xanh vì chúng có chứa chất diệp lục. Chất diệp lục sử dụng năng lượng ánh sáng mặt trời, biến đổi

hoá học các phân tử nước trong cây. Nước có trong cây lấy từ đất. Các biến đổi hoá học bao gồm việc phõn tách

các thành phần của phân tử nước và hình thành Hidro và Oxy.

Chất diệp lục được sử dụng chủ yếu ngày nay được chiết suất từ cỏ linh lăng. "Linh lăng" trong tiếng Arap có

nghĩa là "Cha". Có thể di chức năng của loại cỏ này là 1 loại thuốc bổ hồi phục sức khoẻ bậc nhất. "Vua của các loại

thảo mộc" này được con người trồng từ hàng ngàn năm, có thể bắt nguồn từ người Armenia cổ khoảng từ

năm 2000 đến năm 1000 trước công nguyên. Nó được người Hilạp biết đến khoẳng năm 490 trước công nguyên, và

ngày sau đó nó được trồng rộng rãi trên các vùng còn lại Châu âu và Bắc Phi. Các nhà thám hiểm Tây Ban Nha đã

mang cỏ này đến Thế Giới mới và những người đào vàng đã mang nó đi từ Nam Mỹ tới